"Chuyện nhà ta ai cần ngươi lo, nếu thực sự ngứa mắt thì ngươi đi mua một tấm vải đỏ đưa cho nàng đi, chỉ biết nói mạnh miệng."
"Phán Nhi, ngươi cũng bớt nói vài câu đi." Tại nãi nãi không nhìn nổi nữa, lên tiếng nhắc nhở nói:
"Miệng ngươi thì luôn mồm nói muốn mua vải may quần áo cho ba đứa trẻ, nhưng tấm vải đỏ đó cuối cùng lại là để ngươi tự may y phục cho mình, ba đứa trẻ lại chẳng được hưởng chút lợi lộc nào.
Ngươi bây giờ lôi chúng nó ra làm lá chắn, e là không hay đâu nhỉ?"
"Ai u, ta đã nói ai mà thích xía vào chuyện của người khác thế, ngày nào cũng nhìn chằm chằm nhà chúng ta làm gì? Ngay cả chuyện ta may mấy bộ y phục cho con cũng quản, ta xem một chút, rốt cuộc là ai mà lắm chuyện thế..." Tiêu Phán Nhi thấy phiền phức, hai tay chống nạnh, vừa chửi ầm lên vừa quay đầu, nàng muốn xem thử rốt cuộc vừa rồi là ai đã vạch trần chuyện của nàng!
Tiêu Phán Nhi nói được nửa chừng, bỗng nhiên như bị nghẹn họng gà, giọng im bặt ngay tức khắc, nàng phát hiện người vừa nói lại là Tại nãi nãi.
Lão già này! Lão già này vậy mà không bênh nàng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play