Tiêu Kiến Viễn ồ một tiếng, "Trước đó không phải đã nói với ngươi là chị dâu cả đã thấy máu rồi sao? Bác sĩ nói nàng có khả năng ngày mai sẽ sinh, đã đẩy vào phòng sinh rồi, mẹ ta cũng vào cùng, bảo ta ở đây đợi." "Vậy ta đi lên xem một chút." "Chờ chút Bảo Trân, ngươi cũng không cần đi lên, ngươi bây giờ đi lên cũng không giúp được gì, chị dâu ở trong phòng sinh, mẹ ta ở ngoài phòng sinh, qua đó cũng đã lo liệu đủ thứ rồi, ta muốn ngươi bây giờ về nhà nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai tranh thủ đi cửa hàng thực phẩm mua con gà, làm thịt hầm một nồi mang đến cho chị dâu bồi bổ một chút, tiền mua gà lát nữa cha mẹ ta sẽ đưa lại cho ngươi, chuyện này ngươi phải nói rõ với em rể." "Người một nhà không nói lời khách sáo, ngươi nói với ta những thứ này làm gì? Ta còn có thể đòi tiền mẹ ta sao?" Cũng không phải Tiêu Bảo Trân keo kiệt, mà là từ khi lên thành phố, nàng cũng không ít lần lấy rau củ, cá muối, đồ nhà nuôi từ nhà.
Hiện tại chị dâu cả sinh con là chuyện lớn như vậy, mua con gà mà cũng muốn tính toán rõ ràng với người nhà, không khỏi quá vô tình.
Thật ra sản phụ vừa sinh xong, không nên uống canh gà nhiều dầu mỡ như vậy, nhưng người thời nay trong bụng thường không có mấy dầu mỡ, uống chút canh gà, vớt bớt mỡ đi, bồi bổ lại nguyên khí cơ thể đã hao tổn sau sinh, như vậy cũng tốt.
Tiêu Bảo Trân lại dặn dò nhị ca vài câu, lúc này mới ra khỏi bệnh viện.
Vừa ra đến cổng lớn bệnh viện, liền thấy Cao Kính cưỡi xe đạp chờ mình ở cửa.
Hai vợ chồng nhìn nhau cười, Tiêu Bảo Trân ngồi lên yên sau xe đạp, hai người đón ánh trăng về nhà.
Về đến nhà, dùng nước nóng trong phích rửa mặt qua loa, lúc này mới mang theo cả người mệt mỏi bò lên giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT