"Bảo Trân, thông báo đã nói một tháng sau bắt đầu chiếu phim, đến lúc đó hai ta cùng đi nha?" Dương Tuyết hớn hở chạy vào trong, nhoài người trên quầy nói với Tiêu Bảo Trân.
Tiêu Bảo Trân cười đồng ý, "Được, đến lúc đó chúng ta ngồi cùng nhau." Dương Tuyết gật đầu, "Ta mang theo hạt dưa với đậu phộng, hai ta cùng ăn!" Thời gian chờ đợi dường như trôi qua rất nhanh, cũng chỉ trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua, chớp mắt liền đến lúc chiếu phim.
Xuân về hoa nở, trong khu xưởng cành cây đã nhú mầm xanh, cơm trên bàn ăn ở căn tin ngoài cải trắng, khoai tây, cà rốt mùa đông, cũng có thêm không ít rau xanh.
Ngoại trừ tuyết đọng trên bãi đất trống của xưởng thép vẫn chưa tan, mọi thứ khác đều tươi vui tràn đầy sức sống.
Tối hôm đó Đại Lễ Đường bắt đầu chiếu phim, chiều tối tan làm, Tiêu Bảo Trân không hề chậm trễ, lập tức đạp xe về đại viện, đón Cao Tân, hai chị em lại một lần nữa quay lại xưởng thép, sau khi gặp Dương Tuyết, ba người liền chạy thẳng đến Đại Lễ Đường.
Xưởng chính của xưởng thép là một nhà máy lớn có vạn công nhân, ngay cả phân xưởng của Tiêu Bảo Trân cũng có mấy ngàn người, thêm nữa những năm này ngành thép rất được coi trọng, tự nhiên là giàu có và hoành tráng hơn những nhà máy nhỏ bình thường.
Cứ nói như Đại Lễ Đường, ngay cả rạp chiếu phim ở huyện cũng không bề thế bằng, nhìn từ bên ngoài, chiếm diện tích rộng, kiến trúc công phu, khoảng chừng có thể chứa được mấy trăm người, nếu chen chúc một chút, chắc một ngàn người cũng có thể chen vào được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT