Tiêu Bảo Trân nhẹ nhàng thở ra, nhìn vẻ mặt cười khổ này của hắn, trong lòng ít nhiều có chút không đành lòng, liền đi qua vỗ vỗ vai nhị ca, "Huynh có thể nghĩ như vậy, ta là muội muội cũng thấy cao hứng, trở về nói cho cha mẹ, bọn họ khẳng định cũng cao hứng.
Thật ra bây giờ huynh hẳn phải biết, trước đó chúng ta ngăn cản huynh kết hôn, cũng là bởi vì quá kỳ quặc, rõ ràng có chuyện ẩn ở bên trong." "Ừm, ta đều hiểu, trước kia là ta mắt bị mù, bị người ta dỗ ngọt vài câu đã coi là thật." Tiêu Kiến Viễn tự giễu cười một tiếng, nhưng rất nhanh lại nghiêm túc, nhìn Tiêu Bảo Trân nói:
"Nhưng bây giờ ta đã tỉnh lại rồi, chuyện này vẫn phải cảm ơn muội, cảm ơn cha mẹ, sau này trở về ta sẽ xin lỗi mẹ thật đàng hoàng, nếu không phải các người một mực ngăn cản ta, lần này thật đúng là thiệt thòi lớn, mắc bẫy nàng ta rồi! Bảo Trân, ca cảm ơn muội, lần này thật sự cảm ơn muội." Tiêu Bảo Trân bị hắn nói làm mắt hoe hoe, "Đều là anh em một nhà cả, ta thấy huynh sắp chịu thiệt còn có thể không ngăn cản sao, cần gì phải nói những lời này." Tiêu Bảo Trân do dự một chút, rồi nói thêm:
"Ca, thật ra ta cảm thấy với tình huống của huynh, sau này về chuyện cưới vợ có thể nghe lời mẹ một chút, bản thân huynh không đề phòng người khác, thấy ai cũng cho là người tốt.
Mẹ dù sao cũng là người từng trải, cũng không phải kiểu người cay nghiệt như Nhị thẩm, chỉ biết tiền không biết người.
Có một số việc huynh có thể hỏi mẹ nhiều hơn, để mẹ thu xếp giới thiệu cho huynh cũng được mà." Tiêu Kiến Viễn:
"Ừm, ta biết rồi." Tiêu Bảo Trân chợt nhớ tới Dương Thụy Kim, Dương Thụy Kim xem ra vẫn rất thích ca ca của mình, lại là người lớn lên cùng nhau từ nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play