Tảng đá lớn trong lòng Hà Tiểu Yến cuối cùng cũng rơi xuống, nàng vô cùng cảm ơn Tiêu Bảo Trân, miệng còn luôn nói những lời như là đại ân nhân.
"Ngươi đừng nói như vậy, ta không phải đại ân nhân gì đâu, chỉ là chuyện tiện tay giúp một chút thôi." Tiêu Bảo Trân vội nói, "Người thật sự có vai trò lớn là Giang thầy thuốc kia kìa, công lao lớn đều thuộc về Giang thầy thuốc, lúc phẫu thuật đều là Giang thầy thuốc mổ chính, ta chỉ là trợ thủ thôi." Tiêu Bảo Trân nói vậy, nhưng vẻ cảm kích trong mắt Hà Tiểu Yến không hề giảm bớt chút nào.
Trước kia nàng bị tên cặn bã Trần Vĩnh Thắng kia dùng mỡ heo che mắt, lừa gạt, nhưng sau khi tỉnh táo lại, đầu óc cũng sáng suốt hơn nhiều.
Người ta Tiêu đại phu khiêm tốn nên mới nói vậy, nàng không thể nào thật sự cho rằng người ta không bỏ công sức gì, nên cảm ơn thì vẫn phải cảm ơn.
Mấy người khác nghe Tiêu Bảo Trân nói vậy, vẻ mặt cũng phức tạp, nhiều hơn cả là kinh ngạc.
Trước đó bọn họ chỉ biết y thuật của Tiêu Bảo Trân là học từ một thầy lang vườn ở nông thôn, cũng không coi trọng Tiêu Bảo Trân lắm.
Bình thường có đau đầu sổ mũi thì biết tìm đến, nhưng nếu thật sự có bệnh gì nặng thì lại không tin tưởng, đều chạy tới bệnh viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT