Hà Tiểu Yến ban đầu còn có sức để cùng Tiêu Phán Nhi chửi mắng nhau, nhưng cãi qua cãi lại liền phát hiện chính mình căn bản không cãi lại, nàng nói một câu thì Tiêu Phán Nhi có thể bật ra ba câu chặn nàng lại, nàng cao giọng thì giọng của Tiêu Phán Nhi lập tức còn cao hơn nàng, làm sao cũng không bì được.
Một lúc sau, nghe những lời lẽ tục tĩu bên tai, mặt Hà Tiểu Yến đều tức đến trắng bệch, ánh mắt nhìn Tiêu Phán Nhi và Tống Phương Viễn vậy mà mang theo vài phần âm độc.
Trong đám người vây xem bên cạnh, có người đã có tuổi, nhìn ra biểu cảm của Hà Tiểu Yến có chút gì đó không ổn, liền đi lên khuyên giải:
"Phán Nhi, chuyện hôm nay coi như bỏ qua đi, ngươi mắng cũng mắng đủ rồi, tức cũng đã xả rồi, ta thấy nên rộng lượng bỏ qua, cứ như vậy đi!"
"Đúng đúng đúng, bà nội nói không sai, hôm nay sắp sang năm mới rồi, ta không cần thiết phải dây dưa với bọn họ chuyện này, về sớm một chút cả nhà ăn bữa cơm đoàn viên tốt biết bao, không cần thiết khiến cho cả năm mới đều không thoải mái!"
Ngay lúc tất cả mọi người đang khuyên giải, cánh tay Tiêu Bảo Trân bỗng nhiên bị giật giật.
Tiêu Bảo Trân:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play