"Bên cạnh dùng dây buộc cố định, buộc chặt lại thì đệm mềm bên trong không bị xô lệch." Thẩm Nhược giảng giải cho mọi người, ngoài lớp vỏ đệm mềm còn cho xem cả bông bên trong, bông rất tơi, rất mềm và rất trắng, nhìn là biết bông tốt.
"Thẩm lão bản, ngươi dạy hết cho chúng ta thế này, bản thân không kiếm được tiền à?" Người nọ đỏ mặt ngạc nhiên nói, chưa từng thấy chủ quán nào lại như vậy, đem bí quyết làm đồ của mình dạy cho khách, chẳng phải là bảo khách tự về làm sao, mọi người đều làm được thì còn mua gì nữa?
Thẩm Nhược khẽ mỉm cười, nhìn nàng: "Đệm mềm này từ đệm chăn mà ra, đâu phải ta sáng tạo ra, mọi người tự nhiên đều có thể dùng. Ba món đồ gia cụ lớn kia ta cũng học được từ nơi khác, ở Đại D có lẽ hiện tại chỉ nhà ta có, nhưng ở những nơi ta không biết chắc chắn cũng có."
Trong đầu hắn có rất nhiều thứ dựa vào những gì hắn thấy nghe được ở kiếp trước, chuyện này không thể nói với người ngoài vì quá kinh thế hãi tục, nhưng hắn cũng không thể nói những thứ này là do mình sáng tạo ra.
Tiểu ca nhi đứng trước lều cong mắt nói: "Ta không bán giá cao cũng vì muốn mọi người đều có thể dùng được, nếu mọi người dùng thấy thoải mái, thấy tốt, thấy đáng đồng tiền, đó là điều ta vui nhất từ khi mở 'Trân Bảo Cư' đến giờ."
"Tốt!" Mọi người xung quanh ban đầu còn ngơ ngác, sau đó mới đồng loạt hô lớn một tiếng "Tốt!". Đồ vật của "Trân bảo cư" ai cũng thấy tốt, nghe những lời này Thẩm Nhược cảm động trong lòng.
Cửa hàng khác hận không thể lột da khách hàng, còn "Trân bảo cư" thì hoàn toàn khác biệt. Ở trấn này hiếm khi gặp được sạp hàng tốt như vậy, dù là người từ nơi khác đến cũng không bị chặt chém, mọi người đều mua với giá cả như nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT