"Chậc, cứ như là biết Cố Duẫn khen nó vậy." Thẩm Đại Sơn đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng hiếm lạ, cố ý nói: "Tiểu Hoành Thánh nhà Chúng ta là một cục bột béo, ông nội muốn ôm cũng không nổi!"
Tiểu Hoành Thánh nghe vậy liền sốt ruột, tay nhỏ vung vẩy về phía Thẩm Đại Sơn, như muốn được ôm một cái.
"Ha ha ha ha." Thẩm Đại Sơn bật cười lớn, bảo Thẩm Nhược đưa Tiểu Hoành Thánh cho hắn ôm một lát, rồi lại trả về để hắn ngủ trưa.
Thẩm Nhược còn chưa ôm được bao lâu, Tiểu Hoành Thánh đã trở về vòng tay A Cha.
Cố Duẫn thì đến ôm cũng chưa được ôm.
Hai người nhìn nhau, cùng bật cười. Người nhà thật lòng yêu thương đứa bé, không hề ghét bỏ Tiểu Hoành Thánh là ca nhi nhỏ bé, mà yêu quý chính bản thân đứa trẻ. Điều này khiến Thẩm Nhược cảm thấy ấm lòng. Cố Duẫn thì nghĩ, người nhà ôm Tiểu Hoành Thánh đi cũng tốt, như vậy sẽ không có nhãi con nào tranh giành Nhược Ca Nhi với hắn.
Song thắng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play