"Con không có!" Xuân Đào chối ngay, miệng nàng thèm quá nên chỉ ăn vụng một chút mà đã bị mẹ chồng phát hiện, trong lòng thầm mắng bà ta keo kiệt, nhưng ngoài miệng vẫn biện minh: "Mẹ, sao mẹ lại oan cho con như vậy?"
"Còn chối?! Vậy mỡ lợn trên miệng ngươi giải thích thế nào?!" Lưu Hồng Lệ tức giận định xông tới lau miệng nàng, đồ này không bán được đã đủ đau lòng, nghĩ lại để dành cho nam nhân trong nhà ăn còn được, chứ sao có thể để Xuân Đào ăn trước?!
Dù có muốn ăn thật thì bà ta đây còn chưa lên tiếng!
Thật là đồ vô liêm sỉ.
Xuân Đào cắn môi, biết mẹ chồng nhất định truy cứu, đành phải nói: "Mẹ! Đây vẫn còn ở ngoài chợ, đừng để Chu Lan với Thẩm Nhược thấy lại cười cho!"
Lưu Hồng Lệ lập tức bình tĩnh lại, nàng mà cứ gào toáng lên thì chẳng khác nào mụ đàn bà chanh chua, nàng lập tức im bặt, chỉ trừng mắt nhìn Xuân Đào, nghiến răng nghiến lợi nói: "Về nhà rồi tính sổ với ngươi."
Xuân Đào rùng mình, chỉ mong chồng về sớm che chở cho nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play