Ba người cùng nhau vào quan phủ đóng dấu, thôn trưởng đưa cho sai dịch mấy đồng tiền, con dấu rất nhanh được đóng xuống.
Thẩm Nhược cất kỹ đoạn thân thư, từ biệt thôn trưởng, cả quá trình không nhìn mặt đen của Thẩm Ngưu Sơn.
Trong lòng Thẩm Ngưu Sơn tức giận vô cùng. Thẩm Phú Quý là cháu đích tôn của hắn, là cục vàng của hắn, chính Thẩm Nhược đã làm chuyện của Thẩm Phú Quý bị bại lộ, khiến nhà hắn hiện tại ở trong thôn không được yên ổn. Thẩm Ngưu Sơn trước kia chưa từng gặp chuyện này, hiện tại đi trong thôn đều cảm thấy mất mặt, thấy mấy thôn dân tụm lại nói xấu liền cảm giác là đang nói nhà hắn, nói Thẩm Phú Quý.
Tức giận đến cả đêm không ngủ ngon giấc, những người khác trong nhà cũng không khá hơn.
Suy cho cùng, Thẩm Phú Quý bị tộc lão trừng phạt vì tội "ăn trộm", dù không trộm được, chỉ cần mang tiếng trộm cắp thì người nhà hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng.
May mắn người Thẩm gia thôn còn yêu quý thôn mình, không muốn làm lớn chuyện, nếu không sau này nhà nào trong làng mất đồ quý giá đều đến tìm Thẩm Phú Quý!
Thẩm Ngưu Sơn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Thẩm Nhược!
Nếu không phải hắn làm gà vịt nhà mình biến mất, cháu đích tôn của hắn cũng không đến mức đi ăn trộm!
Nếu Thẩm Nhược biết ý nghĩ của Thẩm Ngưu Sơn, chắc chắn không nhịn được tặng cho hắn một ngón tay giữa quốc tế kèm theo hai tiếng "Ha ha". Có những người mạch não khác người thường, làm sai thì chết cũng không nhận, phản ứng đầu tiên là đổ lỗi rồi đẩy hết sai lầm cho người khác. Hắn không nghĩ xem, Thẩm Phú Quý nếu đã chạy đi trộm dê nhà người ta, trước kia chắc chắn cũng đã trộm nhà khác, rồi sau này thì sao? Nếu cứ không bị phát hiện, hắn sẽ càng ngày càng càn rỡ, sau này trộm nhà giàu có thì sao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT