Nếu niêm yết giá như vậy, mọi người chắc sẽ đi mua bánh ngô kẹp tương ớt rẻ nhất, dù sao chỉ 1 văn mà còn no bụng.
Có cái rẻ nhất thì tự nhiên ai cũng chọn mua cái rẻ nhất.
Thẩm Nhược nói: "Thím, thím hay là gộp hết mọi thứ thành một phần mà bán đi. 1 chén cháo loãng 3 văn, trứng vịt muối 2 văn, bánh ngô 1 văn, cộng lại là 6 văn, vậy cứ bán 6 văn 1 phần đi, 6 văn với những người này cũng không tính là đắt, hơn nữa nhiều đồ, chắc mọi người sẽ thấy hời đấy."
Ở trấn trên, 1 cái bánh bao giờ cũng đã 3 văn rồi, mà còn không to, người làm ruộng lại tốn sức nhiều, ăn cũng nhiều, 6 văn chỉ mua được 2 cái bánh bao thì làm sao đủ no.
Nhưng ở đây, 6 văn không chỉ có 1 chén cháo lớn, còn có 1 quả trứng vịt muối, lại thêm 1 cái bánh ngô to bằng nắm tay, tương ớt thì thoải mái thêm, nhiều đồ như vậy mà chỉ có 6 văn! So sánh ra thì quá hời rồi.
Thím ấy nghe xong liền tươi rói cả mặt, "Vẫn là Nhược Ca Nhi đầu óc nhanh nhạy, vậy thím cứ làm như vậy! Ngươi mà đói bụng thì cứ đến đây ăn, không lấy tiền!" Nàng nghĩ rồi thấy làm theo lời Nhược Ca Nhi là tốt nhất, lại tiện nữa, dù sao bán được thì tốt, không bán được thì để nhà ăn, cũng không lỗ.
Thẩm Nhược cười đáp, nhưng ăn thì chắc chắn không ăn rồi, dù sao người ta làm mấy thứ này là để kiếm tiền, mà cũng chỉ bán mỗi hôm nay, hắn mà đi ăn chùa thì ra thể thống gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play