Cố Duẫn nghe thấy giọng mũi trong tiếng "Được rồi" của hắn: "Ngươi bị cảm lạnh."
"Rõ ràng tối qua sau khi cho Tiểu Hoành Thánh uống thuốc, ta cũng uống canh gừng giải cảm rồi mà." Thẩm Nhược vừa hắt xì hơi đã biết không ổn, cổ họng đau rát. Hắn thấy khó chịu.
Lưu đại phu bảo Thẩm Nhược đưa tay ra bắt mạch, thấy là cảm lạnh thông thường, nhưng không thể coi thường.
"Phong tà nhập thể, thêm cảm xúc dao động mạnh, tâm tư tích tụ gây nóng trong người. Phong hàn và phong nhiệt xung đột, ta kê đơn cho ngươi uống ngay, đừng để Tiểu Hoành Thánh khỏi rồi ngươi lại ốm. Cũng sắc ba chén thành một chén mà uống." Lưu đại phu nói xong liền đi bốc thuốc.
Thẩm Nhược thấy Cố Duẫn cau mày, vội nói: "Không nghiêm trọng như Lưu đại phu nói đâu, trước kia ta cũng hay ốm vặt, uống thuốc ngủ một giấc là khỏi ngay. Đây chỉ là cảm mạo nhẹ, không nghiêm trọng bằng Tiểu Hoành Thánh, sẽ nhanh khỏi thôi."
Tay hắn bị bàn tay to ấm áp của Cố Duẫn nắm chặt: "Sao lại lạnh thế này, ta vậy mà không phát hiện."
Đêm qua họ ngồi cạnh nhau rất ấm áp, vậy mà hắn không nhận ra tay Nhược Ca Nhi lại lạnh như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play