Khi đó, tóc hắn rối bù, vội vàng chạy đến mà không kịp búi tóc. Sau đó, trên người hắn dính đầy máu nhưng hắn không hề bận tâm. Chính lần đó, Thẩm Nhược cảm thấy ấn tượng ban đầu của mình về Cố Duẫn đã thay đổi. Hóa ra hắn là một người có tình yêu thương như vậy, ngoài lạnh trong nóng.
Nỗi lòng thầm kín lặng lẽ thay đổi.
Cố Duẫn "Ừm" một tiếng. Cha hắn đương nhiên là người vĩ đại nhất trong lòng hắn. Nhược Ca Nhi có cùng suy nghĩ với hắn, khiến cho nỗi buồn vì nhớ đến A Cha đã qua đời của hắn tan biến ngay lập tức.
Hai người từ chuồng dê ra, rửa tay rồi vào bếp.
Họ trở về vừa kịp giờ cơm tối. Hôm nay mọi người đều mệt mỏi cả ngày, nhưng vì Nhị Cẩu thi đậu học viện, mọi người vẫn cùng nhau chuẩn bị một bàn đồ ăn ngon.
Thôn trưởng cũng đến. Biết tin Nhị Cẩu thi đậu, mặt ông nở hoa, nắm lấy tay nhỏ của Nhị Cẩu không ngừng nói: "Tốt, tốt, tốt quá."
Thẩm gia mời họ ở lại ăn cơm, thôn trưởng không từ chối. Trong thôn có người thi đậu học viện thì nên ăn mừng, bao nhiêu năm nay ngoài Cố Duẫn ra, không có đứa trẻ nào khác thi đậu cả. Đến hôm nay Nhị Cẩu thi đậu, thôn trưởng thật sự rất vui mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play