Thẩm Đại Sơn lập tức nói: "Vậy thuê loại thứ hai, dắt ngựa về nhà đi. Đầu Hổ Sơn toàn là cỏ, dù sao ta mỗi ngày đều phải đi cắt cỏ xanh cho dê ăn, nuôi thêm một con ngựa cũng không uổng công."
"Đúng rồi, A Cha nuôi súc vật rất có tay nghề. Trước đây Thẩm đại ca vẫn nói, trâu nhà hắn do A Cha nuôi còn béo khỏe hơn hắn tự nuôi!" Thẩm Nhược vừa nói vừa vỗ mông con ngựa.
Thẩm Đại Sơn khẽ hắng giọng, rõ ràng là rất hưởng thụ lời khen này. Trên mặt hắn nở nụ cười hiền hậu: "Đó là còn gì, cha ngươi ta đâu có tốn nhiều công sức."
"Được rồi được rồi, khen cho vài câu đã vội khoe khoang." Lý Thiện Đào nghe không lọt tai nữa, cười ngắt lời: "Nhà mình còn thiếu cái xe đẩy tay, hay là phá cái xe cút kít ra sửa lại?"
"Không được đâu." Thẩm Đại Sơn hiếm khi không vì tiết kiệm tiền mà đồng ý, bướng bỉnh nói.
Thẩm Nhược hiểu ý, nói với Lý Thiện Đào: "Thuê thợ mộc làm cái xe đẩy tay thì tốt hơn, xe cút kít còn dùng tốt, phá đi làm gì? Hơn nữa... đây là xe A Cha dùng để cưới Mẹ, là bảo bối của nhà mình đó."
Thẩm Phong và Liễu Sam nghe vậy cũng cười ồ lên, chỉ có Lý Thiện Đào ngượng ngùng đỏ mặt: "Có mỗi cái xe rách..." Nhưng miệng vẫn không chịu thua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT