Trước đây, ấn tượng của mọi người về Thẩm gia thôn là một xó xỉnh nghèo khổ nhất thuộc Trữ Thủy trấn. Giờ không ngờ trong thôn lại mở cả xưởng mộc! Không còn là cái thôn nghèo nàn như trước nữa.
Thẩm Nhược làm ăn chú trọng thành tâm, hai bên cùng hợp tác, thời gian còn dài, hắn là khách hàng lớn của nhà mình, đương nhiên cũng muốn có chút ưu đãi.
Thẩm Nhược nói: "Giá cả các mặt hàng bán ở 'Trân bảo cư' không hề đắt đỏ, vì ta vốn muốn đi theo con đường bình dân. Nhưng ngươi muốn hợp tác với ta, xem như là khách hàng lớn của ta. Ngươi từng bán vải cho ta với giá ưu đãi, ta cũng có qua có lại, giảm cho ngươi 30% thế nào?"
Hắn bán đồ vốn không kiếm được nhiều lời, chắc chắn không bằng bán vải. Giảm 30% so với việc hắn mua 50 thất vải ở tiệm Hứa gia, bị tính đắt hơn 2 quan tiền chắc cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Thẩm Nhược không thích để người khác chịu thiệt. Nếu muốn hợp tác, hắn chủ động nhường lợi một chút, như vậy có thể hợp tác lâu dài hơn.
Hơn nữa, tương lai Hứa Hâm Văn sẽ tiếp quản tiệm vải Hứa gia, coi như đây là giá hữu nghị.
Hứa Diệc Phương lại cười lắc đầu: "Không được, sạp của ngươi vốn đã không kiếm được bao nhiêu tiền. Dây cột tóc thêu hoa của ngươi chỉ bán 10 văn, đế giày cũng 10 văn, ngay cả món đắt nhất cũng chỉ có 1 quan rưỡi, ta đâu nỡ để ngươi nhường lợi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT