Thẩm Nhược nghe vậy trong lòng hơi buông lỏng. Dù sao cũng là con nhà người ta, nếu cha mẹ không hiểu chuyện thì Thẩm Nhược cũng đau đầu. Nhưng dù sao họ cũng là cha là mẹ, Thẩm Nhược muốn đánh cược một phen, xem nàng có thật sự để ý đến đứa con Thẩm Hân này không.
Hiện tại xem ra nàng vẫn rất để ý, lời hắn nói nàng cũng nghe lọt tai, ít nhất là trên mặt ngoài Thẩm Nhược không thể bắt bẻ được gì.
"Nhược Ca Nhi, ta còn chưa có cơ hội cảm ơn ngài." Thẩm Hân nương lại chắp tay thi lễ, nói: "Lúc trước ta khó xuống sữa, vẫn là nhà ngài mỗi ngày đưa sữa dê đến, mới có thể giúp Vinh nhi bình an lớn đến bây giờ, thật sự rất cảm tạ."
Thẩm Nhược xua tay, nói với Thẩm Hân nương: "Không cần cảm tạ ta, ngươi muốn tạ ai thì ta không nói ngươi cũng biết."
Nếu không phải Thẩm Hân còn nhỏ mà đã có chủ kiến lớn, nghĩ đến việc dùng củi lửa do chính mình nhặt được để đổi sữa dê, Thẩm Nhược tự nhiên cũng sẽ không biết đến sự tồn tại của Thẩm Vinh, càng miễn bàn đến việc chủ động đưa sữa dê. Lại không phải rất thân quen, hoàn toàn là xem trên mặt mũi của Thẩm Hân thôi.
Đứa nhỏ này có chủ kiến, biết dùng lao động để đổi lấy đồ vật, còn biết giá trị không tương xứng, cho nên chỉ cần rảnh là đi nhặt củi lửa, hiểu chuyện ngoan ngoãn khiến người ta đau lòng.
Nhưng Thẩm Nhược sẽ không từ chối hắn, sẽ không bảo hắn đừng nhặt củi lửa nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play