"Nhờ có canh giải rượu của Nhược Ca Nhi, ta tỉnh rượu đầu cũng không đau." A Phú cười khen ngợi, trước kia lúc cao hứng uống rượu xong dù có uống thuốc giải rượu thì hôm sau cũng nhức đầu chóng mặt. Không ngờ canh giải rượu của Nhược Ca Nhi lại hiệu quả tốt như vậy.
Lam Phàm rửa mặt, uống một ly nước mát lạnh, tỉnh táo lại: "Quả thật hiệu quả không tệ."
Thẩm Nhược nghe vậy từ trong bếp ló đầu ra nói: "Là phương thuốc giải rượu mới của Lưu đại phu, ta gia giảm lại một chút, hương vị sẽ dễ uống hơn."
"Quả thật còn khá dễ uống." Lam Phàm tuy rằng say bí tỉ, nhưng vẫn còn chút cảm giác, Cố Duẫn đút canh giải rượu cho hắn, hắn nhớ rõ có chút ngọt, có chút chua, không giống thuốc giải rượu bình thường, dù sao cũng không khó uống.
"Đường đệ ta đâu?" Lam Phàm nhìn quanh không thấy Lam Trạo, thuận miệng hỏi.
A Phú gãi đầu: "Hình như không thấy tiểu thiếu gia, vừa rồi cũng không ngủ cùng chúng ta."
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, Lam Trạo đầu đội mấy cọng cỏ tranh chui ra từ nhà bếp, hữu khí vô lực vẫy vẫy tay: "Ta ở đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT