"Không, không cần. Thẩm công tử, tiểu nhân không đói." Tiểu Tùng biết Thẩm Nhược và công tử nhà mình là bạn tốt, hắn là hạ nhân của Lam phủ, được sai đến hầu hạ Lam Trạo thiếu gia, nhưng trên thực tế vẫn là người của Lam Phàm thiếu gia.
"Cho ngươi thì ngươi cứ cầm lấy." Lam Trạo lên tiếng.
Tiểu Tùng lúc này mới nhận lấy, nói mấy tiếng tạ với Thẩm Nhược.
"Không có gì." Thẩm Nhược biết phân chia giai cấp thời cổ đại rất nghiêm khắc, nhưng hắn không làm được chuyện mình ăn ở đây, bên cạnh lại có người đói.
Nếu là người không quen biết thì còn được, nhưng Tiểu Tùng trước đây khi hắn đến Lam phủ còn dẫn đường cho hắn, cũng coi như là người quen mặt.
Tiểu Tùng ăn rất chậm, từng ngụm từng ngụm rất trân trọng. Trong lòng nghĩ: Thẩm Nhược đối đãi với hạ nhân thật tốt.
Lam Trạo tuy rằng thường vô tâm vô phế, nhưng cũng biết nhìn người, người như Thẩm Nhược tính cách vừa tốt, lại thông minh có tài, ai cũng muốn làm bạn với hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT