"Không cần, ta định gọi A Huynh cùng đi, ngày mai không làm đồ trang sức đặt riêng, chắc chắn sẽ ít khách hơn, sẽ xoay sở được thôi." Thẩm Nhược cũng nói nhỏ lại.
"Được, ngươi mau ngủ đi. Chờ ngươi ngủ rồi, ta sẽ đi." Cố Duẫn thổi tắt hai ngọn nến, chỉ để lại một ngọn ở đầu giường, hắn lặng lẽ ngồi ở mép giường nhìn Tiểu Hoành Thánh và Nhược Ca Nhi đã ngủ say.
Cằm Thẩm Nhược giấu trong chăn, đôi mắt phượng chớp chớp, đôi môi nhỏ nhắn khẽ mím lại. Bây giờ đã gần nửa đêm, bên ngoài không có một ngôi sao, tĩnh lặng và tối đen đến đáng sợ.
"Đã muộn thế này... Hay là, ngươi đêm nay đừng đi nữa," hắn nói xong nửa câu này thì mặt đã đỏ bừng, khẽ hắng giọng nói: "Ngủ cùng Tiểu Hoành Thánh."
Ánh mắt Cố Duẫn dao động, tự nhiên đưa tay kéo chăn cho hắn, "Được."
Trong phòng Thẩm Nhược có ván gỗ và ghế dài có thể ghép thành giường tạm, cũng có sẵn đệm chăn, Cố Duẫn đứng dậy ghép giường từ ghế băng, cách giường Thẩm Nhược khoảng hai thước.
Thẩm Nhược chớp mắt, hắn vừa rồi nói rõ ràng như vậy rồi mà? Cố Duẫn thế mà không lên giường ngủ cùng hắn sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT