"Có điều hiện tại ta đã hiểu, Cố Duẫn đã cho ta hiểu thế nào là thích."
Không phải vì Tiểu Hoành Thánh, mà vì bọn họ thích nhau, nên mới ở bên nhau.
Chu Lãng hiểu ra, hắn nặng nề nhắm mắt, không còn nhìn Thẩm Nhược nữa.
"Thẩm Nhược, ta đã biết."
Khi hắn nói những lời này, dường như đã hoàn toàn từ bỏ điều gì đó.
Chu Lãng giúp Thẩm Nhược đặt hết những chén gốm thô lên bàn vuông lớn trong nhà, chào hỏi rồi định rời đi.
Thẩm Nhược cảm ơn hắn, hỏi hắn có muốn ở lại ăn cơm không. Dù sao người ta đã giúp đỡ, cũng nên khách khí một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT