"Ái da, Lam Trạo thiếu gia, ngài chậm một chút!" A Phú vội đưa tay đỡ lấy ấm trà, tránh bị đổ, nước trà trong ấm còn nóng hổi, bị bắn vào tay nhất thời nhăn nhó kêu lên.
"Xin lỗi, ta có việc đi trước." Lam Trạo vỗ vai A Phú, lập tức rời đi.
"Thật là lỗ mãng." Lam Phàm bất đắc dĩ cười, vẫy tay gọi A Phú lại.
"Thiếu gia, ngài dùng Vũ Tiền Long Tỉnh." A Phú đặt ấm trà xuống, thấy bức vẽ túi thơm của Thẩm Nhược trên bàn, mắt lập tức sáng lên.
Bức nào cũng đẹp vô cùng, giống như cá chép trước đây, tự mang theo một luồng linh khí.
"Đẹp quá, đem cái này mang đi bán chắc chắn có rất nhiều người muốn mua, dùng làm quà tặng thì tiếc thật..." A Phú lỡ miệng nói ra, vội im bặt, liếc trộm sang phía công tử nhà mình.
Đương nhiên không tiếc, Thẩm Nhược luôn đi một bước tính ba bước, hiện tại "Niệm Bảo" nương nhờ "Lan San" nhìn thì không có nhiều lợi nhuận, nhưng lợi nhuận vô hình lại rất nhiều, danh tiếng một khi vang xa, sẽ giúp ích rất lớn cho việc mở cửa hàng sau này của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play