Cố Duẫn cố ý viết thật chậm để Thẩm Nhược có thể nhìn rõ.
Thẩm Nhược cũng lấy ra một tờ giấy, dùng than củi luyện viết theo thứ tự nét bút của Cố Duẫn.
"Sai rồi, chỗ này có móc câu." Cố Duẫn chỉ điểm.
"A?" Thẩm Nhược so sánh chữ của hai người, nhìn kỹ mới phát hiện bên phải có một móc câu nhỏ khó thấy, hắn còn tưởng là đầu bút lông.
"Giờ thì được rồi chứ?" Thẩm Nhược cầm lấy chữ mình viết xem xét. Vì chưa quen nên chữ hắn viết rất to, nhưng các nét đều đủ cả, nhìn tổng thể cũng tàm tạm. Chờ luyện tập quen rồi thì chữ sẽ nhỏ lại.
Đây cũng là lý do vì sao trẻ con mới tập viết chữ thường viết rất to.
Cố Duẫn gật đầu, lấy từ trong lòng ra một quyển sách đưa cho hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT