Trần Tác Chu gật đầu. Lúc nãy nghe thôn trưởng tức phụ gọi hắn là Nhược Ca Nhi, gia chủ ở đây tên Thẩm Đại Sơn, vậy chắc hẳn tên ca nhi này là Thẩm Nhược.
Trong số những người hắn gặp trên đường đi, phần lớn đều được đặt tên theo động vật, cái tên "Thẩm Nhược" này nghe đặc biệt hơn hẳn, lại rất dễ nghe.
Thẩm Nhược ôm hũ gốm nói với Lý Thiện Đào: "Mẹ, con đi một lát rồi về."
Thấy mẹ gật đầu, Thẩm Nhược mới đi.
Hắn sao có thể không biết mẹ đang cau mày nghĩ gì. Nói thật, hắn chẳng để ý gì đến những lời bàn tán của người trong thôn, chỉ cần không lọt vào tai hắn thì coi như không tồn tại.
Trần Tác Chu đi qua không ít thôn trang, gặp không ít cô nương, tiểu ca nhi, ai nấy đều có vẻ rụt rè, khi thấy người lạ thì vô cùng e dè, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ.
Nhưng tiểu ca nhi này thì khác, gặp hắn chẳng hề e ngại, rất tự nhiên, hào phóng, làm việc cũng nhanh nhẹn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play