Cây cải dầu sắp chín tám phần, Lý Bảo Phúc xách giỏ rau đứng ở bờ ruộng, nhìn thấy dáng vẻ Triệu Trang Sinh đang cúi lưng cắt cải dầu, bóng dáng nhấp nhô lặp lại, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả, liền gọi: “Ca!”
Triệu Trang Sinh hơi thẳng lưng, quay đầu lại cười với cậu.
Lý Bảo Phúc lấy khăn sạch ra, thay khăn ấm cho Triệu Trang Sinh, rồi mở giỏ rau ra nói: “Ruộng cải dầu này cũng không nhiều lắm, lát nữa ta xuống giúp huynh một tay.”
Triệu Trang Sinh mồ hôi nhễ nhại như vừa được vớt từ dưới nước lên, vài chiếc lá nhỏ dính mồ hôi dán trên mặt, cả người lấm lem, hắn dùng khăn lau mồ hôi trên mặt và thân trên, đáp: “Không cần đâu, chắc tới trưa là ta cắt xong rồi.”
“Huynh làm một mình thì mệt lắm,” Lý Bảo Phúc lấy ra một tô cháo bí đỏ đặc sệt, bốn cái bánh bao, một đĩa dưa leo trộn tương và con cua nhỏ, cùng một vại nước lớn, “Ta cũng biết cắt cải dầu mà, thêm người thì thêm sức, làm xong sớm một chút còn đỡ vất.”
“Đệ ở nhà dưỡng tằm là được rồi.” Trừ phi gặp lúc cần sức nhiều như cày cấy vụ mùa, còn không thì Triệu Trang Sinh đều không cho Lý Bảo Phúc ra đồng. Dù sao vất vả lắm người mới khá hơn, giờ không thể để gầy lại được.
Bánh bao, cháo bí đỏ, dưa leo trộn tương giòn tan — tất cả đều trôi tuột vào bụng Triệu Trang Sinh. Ăn xong, hắn đứng dậy nói: “Về đi thôi, trong ruộng nắng nóng lắm, muỗi cũng nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play