Thu hoạch ngô và cải dầu xong, tằm cũng đã qua kỳ ngủ đông, Lý Bảo Phúc có thể nghỉ ngơi mấy ngày. Tuy nhiên, trong ruộng vẫn phải cuốc đất, bón phân, chặt củi; Triệu Trang Sinh thỉnh thoảng còn mua thêm đậu tương về để bón cho vụ lúa mùa.
Mỗi khi Triệu Trang Sinh bận việc ngoài đồng, nhà Trần Chương lại tới vụ hái lá trà, nếu còn sức thì sẽ giúp người trong thôn làm thuê kiếm chút tiền công. Thường thì sau khi làm xong cơm sáng là ra khỏi cửa, đến tận lúc mặt trời lặn mới về.
Vải tằm dệt xong rồi, áo vải cũng đã may được hai bộ, Lý Bảo Phúc không có việc gì làm, lại bị cưỡng chế không cho phép ra khỏi cửa, chỉ vì lần trước ra ngoài đào đất vấp ngã, trầy tay, suýt nữa thì bị người ta (Triệu Trang Sinh) cầm chổi đuổi đánh khắp nửa sân.
Thế nên khi không có việc gì làm, Lý Bảo Phúc liền đi đào chút rau dại về nấu cháo, hoặc đi câu cá cho vui.
Mấy ngày gần đây công việc đồng áng cũng nhàn hơn, lúc Triệu Trang Sinh được nghỉ liền đi câu cá cùng Lý Bảo Phúc.
Bên bờ sông, Lý Bảo Phúc đội một cái nón rơm, Triệu Trang Sinh ngồi cạnh hắn đang đan sọt tre, tiếng tre trúc cong gãy vang lên đều đều bên tai Lý Bảo Phúc. Hắn chọc chọc cánh tay rắn chắc của Triệu Trang Sinh.
Triệu Trang Sinh liếc nhìn hắn một cái, hỏi: “Gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT