Ôn Hinh liền nhìn, quả nhiên Tứ gia nhìn Nữu Hỗ Lộc thị với vẻ bất đắc dĩ, liền dịu giọng nói: “Ngươi cứ ăn ngay nói thật là được.”
“Vâng, nô tỳ không dám ăn nói lung tung. Sở dĩ nô tỳ dám khẳng định là cùng một người, là bởi vì sau đó nô tỳ ở phòng khách lại thấy nha đầu này, từ dưới cửa sổ đi qua hướng sương phòng đi, cũng thật khéo, nô tỳ đang ngồi bên cửa sổ, màu sắc xiêm y kia quá nổi bật, lúc này mới nhớ kỹ.” Nữu Hỗ Lộc thị dịu dàng nói: “Xin chủ tử gia minh giám.”
“Ngươi xác định hai lần nha đầu này đều đi một chỗ?” Tứ gia trầm giọng hỏi.
“Vâng, nô tỳ xác định.” Nữu Hỗ Lộc thị nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt một mảnh chân thành.
Ôn Hinh lúc này bỗng nhiên khẽ cười, nửa nghiêng đầu nhìn Nữu Hỗ Lộc thị: “Nữu Hỗ Lộc cách cách nói vậy, ta lại có chút không rõ, xin chủ tử gia cho phép nô tỳ hỏi một câu.”
Tứ gia nghe Ôn Hinh bỗng nhiên mở miệng, liền quay đầu nhìn về phía nàng.
Liền thấy Ôn Hinh cũng đang nhìn hắn, đôi mắt mang theo ý cười, cong cong như vầng trăng khuyết trên bầu trời đêm. Lại mang theo vài phần giảo hoạt ẩn sâu bên trong, cứ như vậy nhìn hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play