Ôn Hinh không hiểu nhìn Tứ gia sai phủ y đến bắt mạch cho nàng, đợi phủ y đi rồi lại chẳng hiểu sao mặt mày trầm xuống.
Một phòng người sợ tới mức nơm nớp lo sợ, Ôn Hinh cẩn thận lại gần, nhìn Tứ gia: “Ngài sao vậy?”
Tứ gia nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Ôn Hinh, vừa tức giận vừa buồn cười, lại có chút bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn xuống bụng Ôn Hinh: “Gia dạo này đều ở bên cạnh ngươi, sao ngươi lại không biết cố gắng như vậy?”
Ôn Hinh theo ánh mắt Tứ gia nhìn xuống bụng mình, trong nháy mắt cảm thấy như sét đánh ngang tai, nàng…… Nàng mới mười lăm tuổi, là muốn có con, nhưng không muốn sớm như vậy sinh con a?
Nhưng nhìn vẻ mặt thất vọng của Tứ gia, Ôn Hinh chẳng hiểu sao lại cảm thấy áy náy, thật là quỷ quái.
Nhìn vẻ mặt Ôn Hinh nghẹn họng trân trối, sắc mặt ẩn ẩn có chút trắng bệch, Tứ gia lại cảm thấy mình có phải đã nói nặng lời quá không, vội vàng nói thêm: “Ngươi còn trẻ, không cần vội.”
Ôn Hinh:……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT