Khi Tứ gia đến, Thái tử và Trực quận vương đã lăn lộn thành một đoàn, chàng nhìn quanh những người đứng đó, lập tức quát: “Đều đứng làm gì? Còn không mau tách bọn họ ra?”
Bảy tám người vây lên, ba chân bốn cẳng kéo hai người ra.
Tứ gia hung hăng lôi cánh tay Trực quận vương, miệng nói: “Đại ca, huynh làm gì vậy? Có chuyện gì không thể nói cho ra lẽ?”
“Lão Tứ?” Trực quận vương “phì” một tiếng, “Với cái loại súc sinh đó thì có gì mà nói?”
Khóe miệng Thái tử bầm tím một mảng, trên người Trực quận vương cũng có không ít dấu chân, quần áo tóc tai cả hai đều rối bời, không ra hình dạng gì.
Tứ gia bước lên một bước, nhìn từ trên xuống dưới Dận Nhưng: “Nhị ca, huynh không sao chứ?”
“Chưa chết được.” Dận Nhưng lau khóe miệng, vẻ mặt thanh tú ngày xưa lúc này mang theo vẻ uể oải mệt mỏi, hắn nhìn vẻ lo lắng trên mặt lão Tứ, bỗng nhiên bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play