Triệu Bảo, trong mắt người khác là một đại nguyên bảo, lúc này đang ở trong phòng bẩm báo với chủ tử.
“Bên chính viện không có động tĩnh gì, nhưng có mấy nô tài chính viện thường xuyên đi lại trong phủ, có mấy lần nhìn chằm chằm nô tài. Nô tài chưa để bọn họ bắt được nhược điểm, chủ tử cứ yên tâm.”
Ôn Hinh dựa nghiêng vào gối mềm, tay phe phẩy chiếc quạt tròn bằng ngà voi tết hoa điểu mà Tứ gia mới tìm cho nàng.
Lần trước chiếc quạt này nàng tặng phúc tấn làm quà sinh nhật, sau đó lại náo loạn với phúc tấn, nàng liền giả vờ oán giận với Tứ gia vài câu, sớm biết vậy đã không tặng, tiếc của tốt.
Lúc ấy chỉ nghĩ trước mặt Tứ gia cố gắng lấy lòng, tuy rằng cũng là tình hình thực tế, nào ngờ Tứ gia sau đó lại tìm cho nàng một chiếc tốt hơn.
Cán quạt làm bằng ngọc thạch, cầm trong tay mát lạnh, mặt quạt hoa điểu không phải nhuộm màu mà là dùng sợi tơ quấn quanh ngà voi tết thành, đây quả là tốn không ít công phu.
Không có mười mấy năm tay nghề của thợ thủ công lão luyện, căn bản không làm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play