Đêm trước ngày khởi hành, Tứ gia vốn nên đến chính viện ngủ lại, kết quả Tứ gia không đến chính viện, nhưng cũng không đến sân của người khác, một mình nghỉ tại tiền viện.
Ôn Hinh biết chuyện sau cũng chỉ khẽ cười, Tứ gia đây là cho Phúc tấn một cái tát, lại cho thêm viên kẹo ngọt.
Hắn có thể làm mất mặt Phúc tấn, cũng có thể bù đắp lại cho nàng, nói cho cùng Tứ gia vẫn nhớ đến tình cảm vợ chồng bao nhiêu năm.
Trước khi ngủ, Ôn Hinh nghĩ, không ngờ trong lịch sử Ung Chính đối với hậu trạch, kỳ thật cũng là người trọng tình nghĩa.
Nếu hắn thật là kẻ bạc tình bạc nghĩa, Ôn Hinh ngược lại trong lòng sợ hãi.
Không sợ đàn ông đa tình, chỉ sợ đàn ông tuyệt tình.
Ngày hôm sau giờ Sửu canh hai, Ôn Hinh đã bị gọi dậy, Thính Trúc Các thắp đèn sáng trưng, lần này đi theo Ôn Hinh ra ngoài là Vân Linh và Triệu Bảo đến, Vân Tú ở lại giữ nhà, có mấy tiểu thái giám Tứ gia đưa tới, cũng không cần lưu người.
Chỉ là người đưa tới chưa được mấy ngày, Ôn Hinh thật sự không dám yên tâm, Vân Tú ở lại cũng không tủi thân, nàng đã nói với Vân Linh, lần sau ra ngoài sẽ đổi nàng đi.
Ôn Hinh nghe xong chỉ cười, hai người này có thương có lượng cũng tốt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play