Tứ gia ngẩng đầu liếc nhìn hướng xe ngựa của Ôn Hinh, liền thấy nàng ôm Thiện ca nhi đứng đó có vẻ hơi luống cuống.
Ánh bình minh xé tan màn sương đêm chậm rãi dâng lên, vệt vàng nhạt phác họa đường nét khuôn mặt Ôn Hinh, khiến vẻ bối rối của nàng càng thêm rõ ràng trong mắt Tứ gia.
Chưa từng thấy Ôn Hinh như vậy, trong lòng hắn, Ôn Hinh lúc nào cũng thong dong, nghịch ngợm, giảo hoạt.
Trong ngực Tứ gia dâng lên một cảm giác xa lạ khó chịu, theo bản năng vẫy tay với Ôn Hinh: “Lại đây.”
Trong khoảnh khắc ấy, Tứ gia thấy mắt Ôn Hinh sáng lên, khóe miệng nở một nụ cười, bước chân nhẹ nhàng, hướng về phía hắn đi tới.
Nụ cười trên mặt phúc tấn biến mất, cả người Lý thị cứng đờ, tay ôm tam a ca nắm chặt đến trắng bệch.
Đại cách cách nắm tay Nhị a ca, nghiêng đầu nhìn về phía Ôn trắc phúc tấn đang đi tới và đứa em trong lòng nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play