Chẳng còn đường lui, Tứ gia đành phải vào yết kiến. Hắn khẽ gật đầu với Lương Cửu Công rồi bước vào. Hoàng thượng đang ngồi sau án thư, chau mày nhìn chằm chằm vào sổ con trong tay, vẻ mặt tỏ rõ sự không vui. Lương Cửu Công nhắc nhở quả không sai. Tứ gia đã không còn đường lùi.
"Nhi thần tham kiến Phụ hoàng."
Tứ gia lập tức quỳ xuống, dứt khoát, gọn gàng. Khang Hi chợt ngẩng đầu lên. Trước đây, lão Tứ gặp ngài đều tự xưng là "vi thần", khấu kiến là "Hoàng thượng". Hôm nay lại... là con gặp cha ư? Khang Hi đã không còn thường xuyên nghe các con trai gọi mình như vậy, ngay cả những a ca nhỏ tuổi cũng một tiếng "Hoàng thượng" mà không phải "Hoàng a mã". Nhìn lão Tứ đang quỳ dưới đất, thời gian như quay ngược trở lại.
Sắc mặt Khang Hi dần hòa hoãn, "Lão Tứ, con gặp chuyện gì vậy?" Không gặp đại sự, hắn sẽ không hành xử như thế.
Tứ gia quỳ dưới đất không đứng dậy, lại mở miệng, giọng nói đã mang theo vài phần nghẹn ngào, "Nhi thần khẩn cầu Hoàng a mã làm chủ."
Khang Hi nghe Tứ gia nói vậy, điều đầu tiên ngài nghĩ đến là các huynh đệ của hắn đã ức hiếp hắn? Còn khiến lão Tứ khóc ư? Chuyện này không thể nào, với gương mặt của lão Tứ, ai có thể có bản lĩnh đó chứ?
Khang Hi đang suy nghĩ, liền nghe Tứ gia lại mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT