“Ta nghe nói gần đây phúc tấn thường gọi ngươi sang đó, xem tình ngươi ta cùng cảnh ngộ, ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi câu này.” Cảnh thị đứng dậy, mỉm cười với Nữu Hỗ Lộc thị, “Ta đi trước một bước, nếu ngươi buồn chán, có thể đến tìm ta trò chuyện, cùng Tứ A Ca chơi một lát.”
Nữu Hỗ Lộc thị nhìn bóng lưng Cảnh thị dần khuất xa, dáng vẻ nàng vẫn yểu điệu như trước, nhưng vẻ đạm nhiên không tranh vừa rồi lại khiến lòng nàng ta có chút xao động.
Bước chân nhẹ nhàng giữa hoa lá, Cảnh thị chậm rãi về viện mình, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Nàng muốn báo đáp ân tình của Ôn Cách Cách, nhưng với thân phận địa vị hiện tại, nàng chẳng thể làm gì.
Ác ý của Nữu Hỗ Lộc thị đối với Ôn Cách Cách nàng hiểu rõ, nếu có thể khiến nàng ta dời đi sự chú ý, trút bỏ oán hận đối với cái thai của Ôn Cách Cách, rồi đổ xuống nơi khác, cũng coi như nàng đã tận một phần tâm ý.
Huống chi, con người Nữu Hỗ Lộc Cách Cách này, Cảnh thị nghĩ đến đây khẽ nhíu mày, trong lòng thở dài.
Kỳ thực nàng cũng chẳng thể nhìn thấu nàng ta, hành sự chẳng có quy luật nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play