Ôn Hinh tuy có chút tò mò, vẫn là nép mình trong hoa viên, nhìn bọn họ lũ lượt kéo nhau vào sân Tứ gia như một chuỗi tràng hạt, Ôn Hinh đứng đó không do dự, xoay người trở về phòng.
Vân Linh theo sau Cách Cách, trong lòng cũng có chút lo lắng, bất quá Cách Cách không nói gì, nàng làm nô tỳ cũng không dám tùy tiện suy đoán.
Tứ gia đang bận, Ôn Hinh không tính toán qua đó gây chú ý, trở về phòng mình dựa vào giường nệm, cẩn thận nhớ lại một năm này có chuyện gì quên không.
Lúc Vân Linh vén rèm bước vào, liền thấy Cách Cách đã ngủ tựa vào giường nệm, vội cầm chăn mỏng đến đắp cho nàng, khẽ khàng bước ra ngoài, ra hiệu cho những người bên ngoài giữ im lặng.
“Sao giờ này đã ngủ rồi?” Vân Tú tay bưng quả đào vừa vớt từ giếng lên, sáng sớm đã bỏ vào nước đá, lúc này ăn lạnh buốt rất giải nhiệt.
Vân Linh nghe vậy liền nói: “Mấy ngày nay Cách Cách nghỉ ngơi không được tốt lắm, ngủ được một lát cũng tốt. Lại quá chút thời gian là phải hồi kinh, đi đường dài sợ là mệt mỏi.”
“Tính ra cũng nên trở về.” Chẳng mấy chốc là vào thu, từ hành cung một đường trở về kinh đô thời tiết cũng nên lạnh rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT