Ngủ đến giữa trưa, Ôn Hinh mở to mắt, trong xe mành che kín mít, ánh sáng không mấy sáng sủa, nghiêng đầu, liền thấy bên cạnh có bóng người cao lớn ngồi đó.
Tưởng mình ngủ mơ, nàng dụi dụi mắt, nhìn kỹ người vẫn còn.
Đôi mắt còn ngái ngủ phủ một lớp hơi nước mỏng, có lẽ mới tỉnh nên mặt ửng hồng, so với lúc vừa ngủ dậy đẹp hơn nhiều.
Tứ gia trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, vươn tay khẽ chạm lên trán nàng: “Nhìn gì vậy?”
“Xem cây ngọc trước gió, vị gia anh tuấn tiêu sái.”
Tứ gia liền cười, vừa tỉnh đã trêu người, nhìn nàng làm nũng, liền đỡ nàng ngồi dậy: “Lau mặt trước đi, muốn ăn gì?”
“Gì cũng được.” Dù sao trên đường cho tiện, đồ ăn qua lại chỉ có mấy món đó, càng đi xa, đồ ăn cung cấp càng ít, hết cách, vật tư khan hiếm, dù sao nhiều người ăn uống như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play