Quả nhiên không ngoài dự liệu của Ôn Hinh, Phúc tấn răn dạy Tống Cách Cách lòng dạ hẹp hòi, không dung người, thật là không chê chuyện này lớn, nhưng bên trong lại đầy mưu mô.
Sắc mặt Tứ gia càng thêm khó coi, buổi tối Ôn Hinh nhìn chàng im lặng không nhắc đến chuyện ban ngày, ngược lại nhẹ giọng nói: “Chuyện giữa trưa chàng nói còn chưa xong đâu.”
Tứ gia buông chén trà trong tay xuống, liền thấy đôi mắt sáng long lanh của Ôn Hinh, chuyện phiền lòng trong ngực chàng dần tan biến, nếu người trong phủ này đều giống Ôn Hinh, đâu còn nhiều chuyện phiền phức như vậy.
Nếu Ôn Hinh biết, chắc chắn sẽ cười nhạo một tiếng, một trạng thái hôn nhân một nam nhiều nữ, đó chắc chắn là một giang hồ đẫm máu.
Nàng cũng không phải vô sở cầu, chẳng qua là nàng hiểu tính tình Tứ gia, thuận theo mà làm thôi.
Nghĩ đến đây trong lòng cũng có vài phần ảm đạm, nàng đối với Tứ gia cũng không phải một lòng không hề tính toán thiệt hơn.
Tứ gia khẽ thở dài, nắm lấy tay Ôn Hinh đặt trong lòng bàn tay xoa bóp, cười nói: “Chuyện lần này về cơ bản đã định rồi, lần này vẫn là nàng đi theo ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play