“Nàng đừng khóc, có chuyện gì từ từ nói, khóc hại phổi không tốt cho cơ thể.” Tứ gia ôm Ôn Hinh dỗ dành, “Chén canh kia ta cũng không uống, chẳng lẽ nàng không thấy sao, chỉ một chén canh mà đáng để nàng như vậy?”
Tứ gia thật sự hết cách, hắn chưa từng thấy ai khóc lợi hại đến vậy.
Khiến người ta vừa phiền vừa bực lại không nỡ, muốn nổi giận thì tiếc. Muốn dỗ nàng thì dỗ không được.
Muốn phất tay áo bỏ đi, lại không dám đi.
Trên đời này sao lại có người khó chiều đến vậy, khiến người ta nhẹ không được, nặng không xong, mắng không được, đánh không xong, cuối cùng chỉ có thể bất lực đầu hàng.
Khổng Thánh nhân nói rất đúng, chỉ có đàn bà và tiểu nhân là khó ở chung vậy.
Ôn Hinh buồn từ trong tâm, nàng không muốn khóc, khóc như vậy mắt sưng lên xấu xí biết bao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play