Ôn Hinh nói ngủ liền thật sự vào phòng ngủ, trước sau bất quá mười lăm phút liền ngủ rồi, để lại một mình Tứ gia mặt đen xì.
Tứ gia ngồi ở mép giường nhìn gương mặt ngủ say của Ôn Hinh, trong đầu liền nhớ tới cảnh vừa rồi nàng bị mọi người chen lấn ở phía sau, nhớ tới ánh mắt nàng nhìn theo mà trống rỗng.
Ôn Hinh như vậy rất xa lạ với hắn, hắn chưa bao giờ gặp qua, dường như khoảnh khắc đó, giữa hai người có một dòng sông Ngân hà ngăn cách, không thể vượt qua.
Hắn không thích loại cảm giác này, càng không thích chính là… thái độ chấp nhận thập phần bình tĩnh của Ôn Hinh.
Tứ gia cảm thấy mình mâu thuẫn cực kỳ, Ôn Hinh nghe lời an phận như vậy mới là bổn phận của một cách cách, hắn hẳn là vui vẻ mới đúng.
Nhưng hắn… không vui.
Tứ gia buông màn, xoay người đi thư phòng, trải giấy, vận khí bắt đầu viết chữ to.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT