Phúc tấn ở chính viện tiễn người của Vĩnh Hòa Cung đi, sắc mặt xanh mét ngồi trên sập ấm, Tống ma ma cũng cau mày, trong phòng im ắng, các tiểu nha đầu đều lui ra ngoài, đứng ở ngoài rèm canh giữ.
Hương thơm từ lò Bác Sơn trên bệ cửa sổ tỏa ra càng khiến người thêm bất an.
Phúc tấn nhìn La ma ma: “Ma ma, bà nói nương nương có ý gì? Ôn thị bất quá chỉ là một cách cách, đưa nàng vào cung làm gì?”
Từ xưa đến nay, chỉ có phúc tấn và trắc phúc tấn mới có vinh dự được vào cung thỉnh an, một cách cách nhỏ bé, sao lại có thể có mặt mũi như vậy.
Phúc tấn chỉ cảm thấy ngực nghẹn muốn chết.
La ma ma làm sao đoán được ý chỉ trong cung, cân nhắc một chút rồi nói: “Có lẽ vẫn là vì chuyện trung thu, chuyện này đã qua hơn nửa năm rồi, ai biết lúc này lại nghĩ đến Ôn cách cách.”
Bà ta cũng không đoán ra được Đức phi nương nương rốt cuộc có ý gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play