Tứ gia hơi sững sờ, hắn cũng không biết tại sao lại cho rằng Ôn Hinh sẽ giận mình, rõ ràng chuyện hôm nay không liên quan gì đến hắn.
Nhưng hắn luôn cảm thấy cái suy nghĩ kỳ lạ miên man của Ôn Hinh, cuối cùng cái nồi này nhất định là mình phải gánh.
Ôn Hinh không nhận ra sự khác thường của Tứ gia, nàng có chút bất ngờ là không ngờ Tứ gia lại hỏi mình như vậy.
“Giận.” Ôn Hinh cựa quậy tìm tư thế thoải mái dựa vào ngực hắn, “Nhưng ta biết ta không nên giận chàng, nếu chàng ở trong phủ, sẽ không để ta chịu ủy khuất. Nhưng ta... không thể oán hận Phúc tấn, Doãn thị thiếp đang mang thai, Phúc tấn nói đúng, tự nhiên là phải lấy Doãn thị thiếp làm trọng.”
Nhưng mấu chốt là lúc Tứ gia không ở trong phủ, nàng phải chịu ủy khuất.
Tứ gia không thể lúc nào cũng canh giữ bên cạnh nàng.
Ôn Hinh từng chữ từng chữ nhẹ giọng nói ra, nàng biết nàng càng thấu tình đạt lý, càng nghĩ thông suốt, Tứ gia sẽ càng áy náy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT