Đuổi Chu ma ma đi, Ôn Hinh một mình liền nở nụ cười.
Vân Linh thay chén trà nhỏ đi lên, thấp giọng hỏi: “Cách cách, ngài cười gì vậy? Theo nô tỳ thấy, không nên theo Lý trắc phúc tấn tranh vũng nước đục này, Lý trắc phúc tấn trước kia đâu có ít lần gây khó dễ cho ngài.”
Lúc này lại đi nâng kiệu cho Lý trắc phúc tấn, khó tránh khỏi khiến người ta không vui.
Ôn Hinh nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Thiên hạ đại thế, hợp lâu tất phân, phân lâu tất hợp. Cái hậu viện nhỏ bé này cũng vậy, không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh hằng.”
Vân Linh nói: “Ngài nói cao siêu khó đoán nô tỳ nghe không hiểu, bất quá cách cách làm việc luôn có đạo lý riêng.”
“Cũng không có gì khó hiểu, kỳ thật nói đơn giản, Phúc tấn lợi dụng thai tượng bất ổn của Doãn thị để công kích Lý trắc phúc tấn, Lý trắc phúc tấn không chịu nuốt cục tức này tự nhiên muốn phản kích, cho nên lúc này mới rầm rộ dẫn người đi thăm Doãn thị.”
Ít nhất có thể hòa nhau một ván ở chỗ Tứ gia, chủ ý này chắc chắn là Chu ma ma nghĩ ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play