Cuối tháng Giêng lặng lẽ trôi qua, tháng Hai đã đến. Trời tuyết âm u rốt cuộc cũng đã chấm dứt, đất trời vào xuân, khí trời bỗng ấm hẳn lên.
Bầu trời trong xanh như ngọc, dương xuân rực rỡ, ánh nắng vàng óng chiếu lên tường son ngói biếc, phản chiếu hào quang chói lóa.
Trước mắt là Thượng Dương cung, vẫn là mái điện ngói vàng đỏ rực và nền đá bạch ngọc cao ngất. Có điều, hàng ngũ cấm quân đứng canh ngoài điện nay đã là gương mặt mới hoàn toàn.
Tay đeo giáp, mặt mày nghiêm nghị, tay đặt chuôi kiếm đứng nghiêm trang, khí thế tinh nhuệ gấp bao lần so với thời tiểu hoàng đế còn tại vị. Cả Thượng Dương cung nay đã đổi mới, thật sự toát ra uy nghiêm bức người của thiên tử.
Dương Diên Tông ngẩng đầu, ánh nắng chói chang vừa lúc chiếu lên rìa mái cong của điện, khúc xạ vào mắt hắn khiến hắn nheo mắt lại, chợt nhớ đến mấy ngày nay nơi phố chợ lan truyền một lời đồn nói rằng chân long thiên tử đăng cơ, đến cả ông trời cũng nể mặt, mấy ngày liền đều là ngày nắng đẹp.
Dương Diên Tông khẽ cười nhạt thế mấy ngày đầu khi Quý Nguyên Hạo mới đăng cơ, tuyết rơi liên miên, vậy thì nói thế nào đây?
Nhưng suy cho cùng, dân ngu thì vẫn là nhiều. Những lời đồn đại đủ kiểu cứ thế truyền đi, quả thật cũng khiến không ít người tin là thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT