Vài cánh hoa quế trắng bạch bên tường trong bị gió thu cuốn bay, lặng lẽ rơi trên nền gạch xanh. Cuối con ngõ nội viện dài hun hút, bóng lưng thân binh cuối cùng cũng khuất hẳn khỏi tầm mắt, tiếng bước chân dần tiêu thất không còn nghe thấy.
Người đi hơn phân nửa, nội viện thoắt cái liền trở nên tĩnh mịch.
Một hồi lâu sau, Dương Diên Tông mới thu lại ánh nhìn, nghiêng đầu thản nhiên phân phó:
“Phái người trông coi, cơm áo chớ để thiếu thốn, nhưng cũng coi cho chặt, không cho bước khỏi trang tử nửa bước.”
Ấy cũng coi như là án giam có kỳ hạn rồi.
Không thể đòi hỏi nhiều hơn ở Dương Diên Tông được nữa.
Aiz... Vị Nhan thị này, tựa như một kiếp nạn được an bài trong đời hắn, vừa khổ vừa khó qua, chuyên đến để dày vò người. Kỳ thực trong mắt nàng, nên đoạn thì đoạn thôi, có vài người, e là thật chẳng đáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play