Dương Diên Tông quả thực đã có chút mệt mỏi cả thân lẫn tâm.
Hắn phi ngựa suốt một ngày trở về Dương Đô, lặng lẽ vượt qua mật đạo về phủ, việc đầu tiên là tới Thọ An Đường thăm mẫu thân Nhan thị đang bị thương.
Nhan thị lần này bị thương không nhẹ. Bà vốn dạo gần đây bệnh tình có phần thuyên giảm, không còn luôn mê man như trước. Nhớ đến Nhan di nương đã lâu không có tin tức, trong lòng lo lắng, liền cho người viết thư gửi đi, liên tiếp mấy phong, song phía bên kia thủy chung không có hồi âm. Bà không nhịn được nữa, muốn sai người chuẩn bị xe ngựa đi xem.
Tô Dung sao dám để bà đi? Dương Diên Tông sớm đã dặn bà phải an tâm tĩnh dưỡng, ngầm ý cũng là bảo không nên động đến trang viên Thăng Bình Hương nữa. Những lá thư mà Nhan thị viết trước đó thực chất đều bị chặn lại, người hầu không dám gửi đi, chỉ lén quay về bẩm với Tô Dung, nàng sai mang hết vào thư phòng ngoài cất giữ.
Chẳng ngờ chuyện này bị bà Nhan thị phát giác, lập tức đại loạn! Bà tức đến mức suýt nữa xé xác tiểu nha đầu Tô Dung, cảm thấy ngay cả tức phụ này cũng dám dối bà rồi?!
Tô Dung bị tát một bạt tai, ngã lăn ra đất, động thai khí tại chỗ, khiến toàn viện người hầu sợ hãi đến mất hồn mất vía. Mọi người vội vàng lao vào can ngăn, xô đẩy hỗn loạn, không biết do ai ra tay quá mạnh, hay là Nhan thị chính mình trượt chân – tóm lại là bà bị vấp một cái, ngã đập đầu vào góc nhọn của bồn hoa dưới hành lang, trán vỡ toác, máu chảy ròng ròng.
Một mớ hỗn độn, long trời lở đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT