Từ xa lặng lẽ theo sau, mấy người A Chiếu, A Khang đang rình sau thân cây đại thụ, đưa mắt nhìn nhau mà chẳng hiểu ra sao. Chuyện gì vậy trời?!
A Chiếu lập tức dắt ngựa đuổi theo, A Khang và A Chính liếc nhau, vội chạy tới trước mặt Tô Từ, luống cuống đứng một hồi, A Khang lắp bắp hỏi:
“Phu nhân… cái đó… phải làm sao bây giờ? Sao lại thế?”
Tô Từ vẫn đang cầm trong tay chiếc lồng đèn chạy ngựa tinh xảo, ánh nến hắt lên lớp thủy tinh lưu ly, rực rỡ lóa mắt. Trên không trung bỗng nổ tung một chùm pháo hoa rực rỡ nhất đêm — sắc lam rực rỡ, cả phố xôn xao trầm trồ. Mà người vừa nãy còn đứng bên cạnh nàng, nắm tay nàng cùng ngắm đèn… thì nay đã chẳng thấy bóng dáng đâu.
Nàng cũng mất hết hứng thú, nâng chiếc đèn tinh xảo lên nhìn một lát rồi cười nhạt. Thật đáng tiếc, phí bao công sức làm ra, kết cục lại đầu voi đuôi chuột.
“Thôi, đi thôi. Muộn rồi, chúng ta cũng hồi phủ đi.” Nàng nói, khẽ cười một tiếng.
“Dạ, dạ dạ…” A Khang cùng mọi người vội vã lên tiếng đáp lại, rồi như chợt nhớ điều gì, A Khang gãi đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT