Tháng Mười Đông, mồng bảy, chính là ngày sinh tròn năm mươi của Tô Đế.
Trời còn chưa sáng, Tô Từ và Dương Diên Tông đã chỉnh tề y phục. Dương Diên Tông sang phòng bên ôm lấy nhi tử mang qua. Tiểu tử kia vẫn còn ngái ngủ, phồng hai má, mặt mũi có phần không vui. Tô Từ bật cười, dịu dàng dỗ dành:
“Làm sao vậy, Nguyên Bảo? Hôm nay chúng ta tới nhà ngoại tổ phụ thăm đệ đệ, Nguyên Bảo có vui không?”
“Đệ đệ ư?”
“Đúng thế!”
Tô Từ ôm con qua, để Dương Diên Tông thay áo khoác lớn. Hắn khoác một thân bào da cổ tròn màu đen viền lông chồn, bên ngoài phủ thêm một chiếc áo choàng lông dày màu đen ánh lam. Nguyên Bảo cũng được mặc kín mít, tròn vo một khối. Sau khi chỉnh tề, hắn mở ra một chiếc áo choàng lông cáo trắng mới tinh, khoác lên người Tô Từ, cẩn thận thắt nút nơi cổ áo cho nàng.
Tấm áo choàng lông cáo này có lớp da trắng phau như ánh bạc, lông mịn màng dày dặn, ánh lên sắc bạc dưới nắng mai, là loại lông cáo tuyết cực phẩm hiếm có khó tìm, đến cả nơi sản xuất cũng ít khi có được một tấm hoàn hảo thế này. Đầu năm nay, đoàn thương nhân khó khăn lắm mới thu được mấy tấm, đặc biệt tiến cống, Dương Diên Tông lại tốn thêm không ít công sức mới gom đủ để chế thành một chiếc như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT