Sáng hôm sau, Liễu Nhứ từ chối ngồi kiệu, sau khi ngồi vững trên lưng ngựa mới cho các triều thần đang quỳ đứng dậy. Hắn ưỡn ngực, đầy đủ phong thái bắt đầu hoạt động tuần tra. Hành động này được phát bởi Chu Nghĩa Vân, hắn vẫn đang bồn chồn lo lắng tại Hộ Bộ, tay xoa xoa thái dương: “Thái tử điện hạ, ngài cứ xiay chuyển khiến thần đầu óc đều hôn mê.”
“Thất ca, sẽ không gặp chuyện không may chứ!”
Lão Thất lật một trang văn sách, mắt không ngước lên nói: “Lo lắng thế thì sao không đi cùng?”
“Ai” Chu Nghĩa Vân dừng xoay quanh, ngồi ngay ngắn bắt buộc mình bình tĩnh: “Liễu Nhứ không để phụ tử chúng ta đi cùng, hắn nói không muốn phân tâm chăm sóc chúng ta. Ngươi nói dân chúng nhìn thấy hắn thành Thái tử phi có thể sẽ không gây ra rối loạn, bạo loạn sao?”
Nỗi lo lắng của Chu Nghĩa Vân hiển nhiên là thừa thãi. Liễu Nhứ hoàn toàn không coi việc này là khó khăn. Hắn đã nghĩ kỹ từ sớm, hắn có công phu tránh né vật công kích thì sợ gì. Cưỡi trên con ngựa cao đầu, phía sau cùng các văn võ quan ai có uy phong hơn hắn? Nhìn dân chúng đang quỳ lạy ven đường, hắn xuống ngựa chủ động thân cận dân. Liễu Nhứ để lại thị vệ duy trì trị an, đỡ một bà lão lên và vẫy tay: “Đều đứng dậy đi, chỉ là tuần tra bình thường không cần đa lễ.”
“Thập Nhất hoàng tử phi, ngài làm Thái tử phi quá lợi hại...”
“Ngài nhưng là ca nhi đầu tiên làm Thái tử phi, lấy ngài làm vinh dự...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT