Thường ngày, Liễu Nhứ đều đứng nhìn theo mấy phụ tử ra khỏi cổng phủ. Hôm nay, thiếu vắng các hài tử, chỉ còn hai người lớn lững thững bước ra cổng. Đoạn đường này, Liễu Nhứ cảm thấy hôm nay sao đi đặc biệt chậm, lại đặc biệt xa. Hắn kéo kéo tay áo Chu Nghĩa Vân:
“Ngươi nhanh cái chân lên? Cứ vậy lề mề sẽ chậm trễ canh giờ vào triều đó.”
Chu Nghĩa Vân rút tay áo ra: “Gia nhi hôm nay không muốn vào triều.”
"Là không muốn vào triều, hay là không muốn đối mặt với một số người?" Cuốn danh sách kia hắn đã nhìn chằm chằm đến nửa đêm, người ngoài nhìn vào cũng sẽ thấy cảm xúc của hắn đã chuyển biến rất lớn:
"Có một số việc có thể trốn tránh nhất thời, nhưng lại trốn không được cả một đời."
Chu Nghĩa Vân nắm chặt tay Liễu Nhứ: "Khi niên thiếu, những khúc chiết khiến ta muốn sống, mỗi ngày trước khi đi vào giấc ngủ, trong đầu đều sẽ nghĩ ngày mai phải tự bảo vệ mình thế nào. Thế nhưng hiện tại, trên nền tảng đó lại nảy sinh thêm chút dã tâm. Tam ca khắc nghiệt, Lục ca, Thất ca tuy trí mưu không đủ, thế nhưng kinh nghiệm nhiều năm cũng không thể khinh thường. Bát ca có tâm cơ, ai lên đến chỗ cao đều không chắc có thể dung nạp ta. Ta không muốn có ngày chúng ta tự tàn sát lẫn nhau, ngươi hiểu không?"
“Gia nhi nhà ta có hùng tâm đại chí như vậy, ta thật sự cảm thấy vinh dự sâu sắc. Có ý tưởng thì cứ đi mà làm, ta đối với ngươi không rời bỏ, cũng không buông tay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play