Tối đó, trong cung có khẩu dụ ra lệnh đích tử của Thập Nhất vương phủ là Đoan Chính ngày mai phải vào cung học. Bao Bao mặt đầy vẻ không muốn, vì chuyện cứu Thập bá bá này, nhóc cũng tham gia, nên biết rằng hình phạt mà phụ thân phải chịu là rất bất công.
Nhóc không thể kêu oan với Chu Ngọc Hoàng, nhưng cũng có thể dùng cách này để phản kháng. Về việc nó nghỉ học, Chu Nghĩa Vân trừng mắt, lạnh lùng giáo huấn mấy lần, nhưng Bao Bao chỉ quay lại hỏi hắn: "Phụ thân, con nghe nói ngày xưa người nghỉ học đứng đầu bảng phải không ạ?"
"Tấm gương tốt" Chu Nghĩa Vân liền ném bài toán khó này cho cha của đứa nhỏ. Liễu Nhứ cho rằng Bao Bao đã không muốn đi thì cứ thế mà không đi. Thời hiện đại còn có chế độ năm ngày làm, còn thời cổ đại thì bảy ngày làm liên tục, cũng phải cho con cái thời gian nghỉ ngơi chứ. Cứ thế kéo dài, cuối cùng kéo được một khẩu dụ từ trong cung ra.
"Bao Bao, Thập bá bá của con vẫn còn trong cung đó, con đại diện phụ thân đi thăm một chuyến nhé?" Chu Nghĩa Vân dùng tình thân để khuyên nhủ. Con lớn rồi thì chẳng nghe lời cha mẹ nữa, giờ hắn mới hiểu một chút tâm trạng của phụ hoàng lúc đó.
Bảo Bảo ở bên cạnh dụ dỗ: "Ca ca, đừng đi mà! Ở phủ chơi với đệ đi, bánh Đào Diệp làm ngon lắm, mai chúng ta cùng làm bánh hoa cao."
"Ừm." Tiếu Tiếu một bên hát đệm: "Đại ca, đệ không đi đâu, chẳng vui tí nào. Chốc chốc lại quỳ, chốc chốc lại quỳ, ở trong phủ thích hơn bao nhiêu."
Chớp lấy lúc Chu Nghĩa Vân chưa kịp nổi giận, Liễu Nhứ ra lệnh: "Bao Bao ngày mai vào cung học đi, Bảo Bảo, Tiếu Tiếu ở lại trong phủ có vấn đề gì không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT