Bảo Bảo, Tiếu Tiếu nắm tay, dưới sự dẫn dắt của bà tử đến chính phòng. Liễu Nhứ sực bừng tỉnh, nghe được bà tử đến báo, vội vàng mặc quần áo đứng dậy. Bảo Bảo, Tiếu Tiếu nhìn thấy cha, có chút ủy khuất ghé vào lòng Liễu Nhứ. Hắn cố hết sức ôm lấy hai oa nhi nặng trịch hỏi: "Làm sao?"
Bảo Bảo dụi mắt: "Muốn ngủ cùng cha và phụ thân."
Liễu Nhứ bảo bà tử trở về nghỉ ngơi, ôm hai oa nhi đặt trên nhuyễn tháp. Chu Nghĩa Vân trở mình ôm lấy một tiểu thân mình mũm mĩm: "Đều không ngủ sao?"
Tiếu Tiếu ôm cánh tay phụ thân, nhỏ giọng nói: "Phụ thân, nhị ca cùng Tiếu Tiếu nhớ Thanh Vân tắc lắm, chúng ta chừng nào về đó vậy?"
Chu Nghĩa Vân vỗ nhẹ hắn vài cái: "Nơi này không tốt sao?"
Bảo Bảo cọ lại đây trả lời: "Ca nói nơi này là nhà của chúng ta, nhưng sân lớn vậy, phòng ở cũng lớn vậy, phòng của con với Tiếu Tiếu trống trơn đáng sợ lắm. Ở trên đường nhìn thấy tiểu oa nhi cũng không chơi với chúng con, chạy xa lắm. Bảo Bảo không thích nơi này."
Hai đứa trẻ đáng thương hề hề nói với phụ thân rằng chúng ở đây không như ý, tình cảm sâu đậm với nơi sinh ra, dẫn đến trằn trọc khó ngủ. Chúng nói lải nhải không ngừng đến hơn nửa đêm, cuối cùng mới chìm vào giấc ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT